Hôm nay Cáo được 1 tháng rồi. Sau khi đã vật lộn làm mẹ bỉm sữa tập đầu suốt tháng đầu gian nan, mình mới có thời gian ngồi viết về trải nghiệm đi sinh tại AIH, để lưu lại và cho những ai cần.
Hành trình tại AIH của mình bắt đầu từ tuần 27, sau khi quyết định thăm khám thử tại AIH giữa đỉnh điểm của dịch và giãn cách xã hội.
- Tuần 27 mình định khám với bác Linh nhưng bác kín lịch. MÌnh đến khám với bác Khoe trưởng khoa và được bác hẹn 4 tuần sau tái khám. Lần đầu này vẫn đỉnh của dịch nên mình phải test nhanh trước khi vào khám nhưng không đông lắm nên mình chờ 20-30 phút là được vào.
- Sau đó, tuần 31 trở đi mình đủ mũi vaccine nên không cần test nhanh trước khi khám. Lần này mình khám với bác Linh. Do nói chuyện với bác xong mình rất yên tâm nên quyết định nhờ bác đỡ sinh luôn. Lúc này bác hẹn mình tái khám tuần 34, 36, và trừ đó trở đi khám mỗi tuần đến khi sinh.
- Không tiện nói cụ thể lý do, nhưng bác Linh duyệt cho mình sinh mổ. Từ tuần 36, mình khám mỗi tuần, đo tim thai và siêu âm, cũng đặt lịch mổ sau tuần 39. Mình chốt lịch mổ vào 39 tuần 1 ngày, ngay trước giáng sinh (cũng là sinh nhật mình ^^).
- Trước sinh: mình khám đến ngày cuối cùng ngay trước ngày nhập viện để test PCR, khám tiền mê, kiểm tra lần cuối. Bác sĩ tư vấn gây mê cho mình rất cặn kẽ, cụ thể, nhẹ nhàng. Cảm thấy rất yên tâm.
- Xét nghiệm mở hồ sơ sinh: mình làm tại Diag rồi đưa kết quả vào AIH
- Đi sinh: do mình được xếp lịch mổ sáng sớm nên mình nhập viện trước 1 ngày, vào lúc 9h tối. Lúc này ngoài giờ nên mình nhập viện từ khoa cấp cứu, sau khi test nhanh Covid và đo tim thai. Mình nhận phòng lúc khuya và bắt đầu nhịn ăn lẫn uống do mình sinh mổ.
- Sáng hôm sinh, lúc 6h sáng bệnh viện giao đồ ăn sáng nhưng chỉ người thân ăn thôi chứ mình vẫn phải nhịn. Y tá vào phát áo thay và xà phòng khử khuẩn để mình tắm thật sạch trước khi chuyển sang phòng mổ.
- Phòng mổ: Khoảng 8h sáng thì y tá lên truyển dịch và đưa mình xuống phòng mổ. Do mình sinh đúng dịp có tặng clip quay hành trình đi sinh nên lúc này có một bạn sẽ đến quay phim. Chồng cũng theo mình xuống phòng mổ. Đi xuống phòng mổ sẽ có các bạn y tá và bác sĩ gây mê đón. Quá trình gây tê khá nhanh và bác sĩ sẽ giải thích trong quá trình làm. Sẽ có một bạn thổi máy sưởi cho mình nên tuy nằm trên bàn mổ mình không cảm thấy lạnh. Có lẽ trong dịch truyền có thuốc an thần và giảm đau, đêm trước lại khó ngủ nên trước khi mổ mình buồn ngủ kinh khủng chứ không lo lắng sợ hãi gì cả. Khi bác Linh vào là bắt đẩu mổ ngay. Lúc này chồng mình cũng vào luôn. Tuy không nhìn thấy bên dưới nhưng cảm giác của mình là khá đông bác sĩ và y tá và thao tác nhanh. Khoảng 5-10 phút sau khi mình tê hết cảm giác là em bé ra rồi. Bé được lau, đem cân do và kề da với mẹ ngay, trong khi bác sĩ khâu vết mổ. Do mình đeo khẩu trang hơi ngộp nên có lúc mình hơi buồn nôn và khó thở, còn lại không có gì khó chịu cả. Sau đó em bé được chuyển qua khoa nhi có ba đi theo. Tuy nhiên do truyền đạt chắc không rõ nên chồng mình đợi nhầm chỗ, mãi một lúc sau mới tìm được chỗ em bé nằm (chỗ này mình thấy là điểm trừ). Còn trong phòng mổ, sau khi khâu xong bác Linh có báo cho mình biết, chúc mình hồi phục và mình được chuyển sang phòng hồi sức. Bác sĩ/y tá trực phòng hồi sức khá ân cần. hỏi thăm thường xuyên và nhắc mình vài lưu ý để săn sóc vết mổ. Sau gần 2 tiếng, khi mình đã cử động được chân và huyết áp ổn định thì mình được đưa về phòng gắp chồng và con.
- Về phòng và những ngày lưu viện: Khi về phòng mình thấy chồng mình đang ôm em bé mà bé khóc dữ lắm. Thì ra là bé đói mà chồng mình không biết, mà cũng không ai hỏi để giúp pha sữa. Biết là việc này của ba mẹ nhưng mấy cô điều dưỡng lẽ ra cũng nên nhắc ba mẹ. Sau khi biết thì mình nhờ các cô hướng dẫn ba pha sữa thanh (mình mang theo). Trong phòng thì luôn có bình thủy nước nóng. Nguyên ngày hôm đó đến hôm sau mình vẫn phải gắn ống thông tiểu, năm trên giường truyền thuốc và truyền dịch. Trái với lời khuyên của nhiều mẹ, bác sĩ gây mê nhắc nhở mình rất nhiều lần trước đó là không bước xuống giường để đi trong vòng 24 tiếng, do cơ thể sau khi mổ còn rất yếu. Chỉ nằm trên giường tập vài động tác nhẹ nhàng thôi. Suốt hôm đó đến hôm sau mình chỉ ăn cháo. Người nhà thì ăn bình thường. Đến trưa hôm sau thì mình được rút ống thông tiêu, đi lại từ từ thật chậm, có thể tự đi toilet được. Đến chiều hôm đó thì mình tự gội đầu được luôn. Do thuốc ngày đầu có kèm thuốc chống táo bón nên mình bị tiêu chảy. Sau đó, mình hồi phục cũng tạm ổn. Mỗi ngày ngoài thuốc giảm đau tiêm qua dịch truyền còn có thêm thuốc đặt và Paracetamol viên. Tóm lại mình rất ít đau vết mổ.
- Sữa mẹ: Không bị đau mỏ nhiều nhưng mình bị stress vì vấn đề sữa mẹ. Những ngày đầu mình chưa có sữa, con thì lại đói và cắn nghiến, hút máy không ra nên mình rất căng thẳng mệt mỏi. Đến ngày thứ 3 các bác sĩ và y tá đều khẳng định mình đã có sữa và cần phải hút ra hoặc cho con bú. Em bé mình cắn mình chảy máu, còn máy thì hút không ra lại đau rát nên mình không lấy sữa ra được. Đến hôm xuất viện mình bắt đầu bị cương sữa sinh lý, những ngày sau chữa rất đau đớn. Trong suốt những ngày ở bệnh viện con mình bú sữa thanh Meiji là chính.
- Lưu viện: Trong những ngày lưu viện luôn có bác sĩ nhi đến thăm và kiểm tra bé (độ vàng da, nhiệt độ, v.v. và vết mổ mẹ mỗi sáng. Mình thấy khá chu đáo, nhưng không ai nhắc mình phải tự gỡ lớp keo dánh sinh học chỗ vết mổ sau 2 tuần nên mãi về sau, cả tháng mình mới gỡ. Mỗi ngày đều có người đến nhắc đưa bé đi tắm và vệ sinh cuống rốn cho bé.
- Ăn uống: Mỗi ngảy đều có người gọi điện lên phòng hỏi để mình chọn món ăn. Cái này chu đáo nhưng tiếng chuông điện thoại phòng khá ẩm ĩ và lại gắt nên có mấy lần em bé bị giật mình. Đồ ăn bệnh viện thì mình thấy cả món Âu lẫn Á đều lành nhiều hơn ngon, và rất mau nguội lạnh. Bữa phụ thường là sữa tươi hộp hoặc yogurt. Mình ăn để không đói thôi chứ không thấy ngon miệng.
- Cái mình thấy phiền nhất trong những ngày lưu viện là số lượng người ra vào phòng quá nhiều (lao công, nhân viên thay nước nóng, y tá, bác sĩ nhi, nhân viên giao đồ ăn, vv,..). Họ thay nhau mở cửa nên ban ngày ngủ cứ bị gián đoạn liên tục rất mệt mỏi.
- Xuất viện: Trong quá trình lưu viện các cô y tá, điều dưỡng cũng rất nhiệt tình tư vấn, giúp đỡ cho 2 vợ chồng lóng ngóng như tụi mình. Mỗi ngày em bé cũng được mang đi tắm sạch sẽ. Đến hôm xuất viện (buổi trưa), mình vẫn ăn sáng tại bệnh viện, sau đó làm thủ tục trả hồ sơ, lấy thuốc (cho mẹ và bé), và lấy hẹn tái khám sau 1 tháng. Đến lúc ra viện có điểu dưỡng dưa mình ra tận sảnh rất chu đáo.
- Clip phóng sự đi sinh: Ngoài hôm mình mổ thì sau đó có người liên hệ để quay cho mình cảnh tắm bé, cảnh ba mẹ và bé tại phòng sinh. Sau 3 tuần thì mình nhận được clip và đến khi tái khám sau 1 tháng thì nhận được thiệp điện tử. Tuy không quá đặc sắc nhưng mình thấy clip khá dễ thương, lưu lại những khoảnh khắc đáng nhớ cho bé sau này.
Đây là sơ sơ vài trải nghiệm của mình. Nói chung mình thấy chọn bệnh viện AIH để sinh là đúng đắn và rất an tâm. Ngoài vài điểm trừ nhỏ về dịdh vụ, mình thấy rất tin tưởng các bác sĩ. Các y tá, điểu dưỡng cũng rất quan tâm, chăm sóc mẹ con mình cẩn thận. Nếu có ai bạn bè người thân mình cũng sẽ giới thiệu để sinh tại đây. Hy vọng những chia sẻ của mình sẽ có ích cho những ai đang cân nhắc sinh con tại AIH hoặc chuẩn bị lên đường vượt cạn!